Làn sóng "Me too" xảy ra sau vấn đề bạo lực trường học ở Hàn Quốc như thế nào?

© AFP 2023 / -Các cầu thủ bóng chuyền Hàn Quốc Li Zheyen và Li Daen
Các cầu thủ bóng chuyền Hàn Quốc Li Zheyen và Li Daen - Sputnik Việt Nam, 1920, 14.03.2021
Đăng ký
Hội chứng "Me too" (“Tôi cũng vậy”) một lần nữa dấy lên tại Hàn Quốc. Tuy nhiên, lần này công luận bất bình không chỉ vấn đề quấy rối tình dục, mà còn cả vấn đề bạo lực trường học.

Sau khi Lee Jae-yeong và Lee Da-Yeong, hai nữ vận động viên đội tuyển bóng chuyền quốc gia bị buộc tội nhạo báng các bạn cùng lớp trong trường thể thao, các vận động viên khác và những người trong giới nghệ sĩ biểu diễn cũng có những xác nhận tương tự.

Посмотреть эту публикацию в Instagram

Публикация от 주아TV (@juah_tv)

Hai vận động viên bóng chuyền bị tước quyền tham gia đội tuyển quốc gia tại các cuộc thi đấu. Kihyun - ca sĩ nhóm nhạc Monsta X thừa nhận một phần cáo buộc trong vụ bullying (bắt nạt) và bày tỏ sự «hối hận sâu sắc». Hyunjin - thành viên nhóm Stray Kids bị dừng tham gia chương trình quảng cáo đồng phục học sinh. Rapper Mingyu từ nhóm Seventeen tuyên bố mình có mối quan hệ tốt với người bạn tàn tật cùng lớp, nhưng anh cũng tạm thời bị loại khỏi các buổi biểu diễn.

Посмотреть эту публикацию в Instagram

Публикация от 김민규 (@min9yu_k)

Và một trong những  người dẫn đầu đội bóng đá Hàn Quốc, Ki Sung-Yueng buộc phải bảo vệ mình tại tòa án...

Посмотреть эту публикацию в Instagram

Публикация от 기성용 ki sung yueng (@official_kisy08)

Một loạt cáo buộc và lời thú tội như vậy không phải sự ngẫu nhiên

Hàn Quốc trong quá trình hiện đại hóa không thể để tâm đến những vụ việc "bất công" riêng lẻ, nhiều khi phải "nhắm mắt làm ngơ” trước nhiều vấn đề để đạt được kết quả nhanh chóng trong các lĩnh vực khác nhau. Tuy nhiên, kể từ  thời điểm dân chủ hóa đất nước, rất nhiều năm đã trôi qua, và thực tế điều từng là một phần của sự đồng thuận không chính thức, thì ngày nay được xem xét như một sự lỗi thời. Bất kỳ biểu hiện nào về hành vi không phù hợp trong các  tầng lớp tinh hoa đều gây ra  làn sóng tức giận. Theo thực tế, các vận động viên bị buộc tội bạo lực học đường xảy ra cách đây hàng chục năm, đã nhận quyết định rời khỏi các cuộc thi đấu cho đội tuyển quốc gia. Nhà nước hiểu rõ toàn bộ sự nghiêm trọng của tình huống. Nhưng, như các chuyên gia nói, con đường để loại bỏ tất cả những «vụ bất thường» tận gốc rễ sẽ rất khó khăn.

Không có bóng dáng nghi ngờ

“Trong việc loại cầu thủ bóng chuyền, điều quan trọng phải hiểu rằng, mặc dù tất cả đã xảy ra trong những năm học sinh thời thơ ấu, những đặc điểm tính cách cá nhân tiêu cực của hai chị em không được chỉnh đốn, và vẫn thể hiện cho đến tận bây giờ. Khi các sự cố sử dụng bạo lực xảy ra 10 năm trước, đơn giản là thiếu hoặc không có một số thủ tục  cho phép công khai hóa và chấm dứt vụ việc đối với Lee Jae-yeong, Lee Da-Yeong, và do đó rất có khả năng là kẻ sử dụng bạo lực có thể không  cần xin lỗi hoặc bồi thường các nạn nhân để che giấu trước những cặp mắt xa lạ không cần thiết. Do đó, sự tức giận của người dân trong thời điểm hiện tại  vẫn bùng lên, không chỉ vì bạo lực học đường, mà vì thực tế là họ không sửa chữa và vẫn tiếp tục hành động như trước đây, theo kiểu “ ngựa quen đường cũ”, - Jaejoon Chung - Giáo sư Đại học Sơn Đông, Trung Quốc nhận xét.
Посмотреть эту публикацию в Instagram

Публикация от Lee dayeong & Lee jaeyeong 👭🥰 (@fanclub.volleyball)

Những trẻ em quyết định trở thành vận động viên hoặc  tham gia giới showbiz, thường được giáo dục thường xuyên theo chương trình đặc biệt, và sự hình thành tính cách tự nhiên của họ xảy ra trong các điều kiện đặc biệt cụ thể, đôi khi không đảm bảo tuân thủ những yếu tố nhân quyền tối thiểu. Họ đối mặt với bạo lực mỗi ngày,  và nhận thức điều đó như một cái gì đó hoàn toàn tự nhiên. Các vấn đề bắt đầu  xảy ra khi những người này lớn lên, trở thành nổi tiếng, và mong muốn thể hiện sự tự tin, «hình ảnh bộ mặt » rực rỡ của họ “xung đột” với tình cảm của những người dân bình thường. Việc nhớ lại "lịch sử đen tối" của các vận động viên và ca sĩ làm người ta  phẫn nộ cho rằng trong xã hội Hàn Quốc hiện đại, để có được tiền bạc, vinh quang và quyền lực nhất định, điều quan trọng chỉ là cần có kỹ năng tốt - còn những phẩm chất còn lại không quá quan trọng.

Đây chính là sự mâu thuẫn, và lý do kích động bùng nổ tức giận liên quan đến hai chị em nhà Lee. Lee Da-Yeong trước đây đã nói một cách tiêu cực về việc một cầu thủ khác trong đội tuyển quốc gia Hàn Quốc trở về  nước sau khi rời bỏ sự nghiệp nước ngoài ,  người mà Lee chơi trong cùng câu lạc bộ. Cô ngụ ý mình đã trở thành đối tượng của các cuộc chỉ trích và yêu cầu dừng lại, nhưng người đó không dừng, và làm những điều không bao giờ  nên làm. Theo lời cô, "việc nhạo báng một con người, có thể chỉ là vui vẻ,  nhưng đối với người bị nhạo báng thì họ  có thể muốn chết". Vào ngày 7 tháng Hai, Lee Da-Yeong đột nhiên nhập viện,  khiến một số phương tiện truyền thông dự đoán đó là một vụ tự sát và khuấy động tất cả cộng đồng bóng chuyền. Tiếp theo vụ việc này, trên một diễn đàn Internet xuất hiện những tiết lộ của nạn nhân từ hành động bạo lực của hai chị em trong những năm từ thời học sinh.

Không bị trừng phạt như một dấu hiệu của tầng lớp trên

"Do bạo lực trường học không bị trừng phạt,  thì chị em Lee không có cơ hội nhận ra chính họ là những kẻ đáng bị lên án. Khi họ lớn lên và trở thành nạn nhân của sự bạo hành, thì số phận trớ trêu thay, người ta kêu gọi công nhận họ là nạn nhân", giáo sư Jaejoon Chung nói .

Tuy nhiên, làn sóng "Me too" sau khi buộc tội chị em Lee về bạo lực học đường được kích động, chỉ là luật pháp Hàn Quốc không trừng phạt một cách nghiêm khắc trong môi trường thể thao. Vấn đề là trong thành tích nghề nghiệp của  hai chị em  nhiều người nhìn thấy sự hỗ trợ của cha mẹ họ. Người mẹ  là thành viên đội  tuyển bóng chuyền Hàn Quốc  tại Olympiad Seoul  năm 1988, cha  tham gia đội tuyển điền kinh, và cho đến hiện nay vẫn tiếp tục công việc huấn luyện. Thật khó để nói về ảnh hưởng  quan trọng của cha mẹ trong môi trường thể thao đến việc con cái của họ không bị xử phạt vì hành vi bạo lực, nhưng đối với nhiều người Hàn Quốc rõ ràng những sự việc này liên quan với nhau.

Grid girls trong Grand Prix Formula- 1 ở Yonam, Hàn Quốc - Sputnik Việt Nam, 1920, 09.03.2021
Sau bồn cầu và trong sữa tắm. Camera kín theo dõi phụ nữ ở khắp mọi nơi

Phá vòng luẩn quẩn

Trong bối cảnh những lời xác nhận liên tiếp của nạn nhân trước hành động của người nổi tiếng, cảnh sát thậm chí đã  lập ra một kênh riêng để để phản ứng nhanh trước các tuyên bố về bạo lực trường học. Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Giáo dục Yunhe  nói  chính quyền sẽ hạn chế  những kẻ bị tố giác tham gia các cuộc thi thể thao,  Bộ trưởng Văn hóa và Du lịch Hwan Hee, tuyên bố tất cả những kẻ bạo lực sẽ bị trừng phạt tương xứng, kể cả khi vụ việc đã xảy ra từ lâu. Tuy nhiên, trong thực tế,  khó có thể thực hiện những điều đó.

"Kể từ khi Luật «phòng ngừa bạo lực trường học và các biện pháp phù hợp" bắt đầu có hiệu lực từ ngày 1 tháng Tư năm 2012, không có  trách nhiệm pháp lý nào đối với những sự kiện xảy ra hơn một thập kỷ trước . Ngoài ra, trong trường hợp những kẻ bạo lực là học sinh trên 10 tuổi, thì hành động của đối tượng thường được đánh giá không quá nặng, và khi các tội ác nghiêm trọng do những người dưới 10 tuổi gây ra, chúng thường không bị xử phạt vì hiệu lực của bộ luật bảo vệ trẻ em,  mà chỉ bị cảnh cáo", - Jaejoon Chung giải thích.

Phương hướng của Chính phủ công bố vấn đề liên quan đến bạo lực không gây ra bất kỳ câu hỏi nào. Tuy nhiên, giải pháp cơ bản nằm trong việc tái cấu trúc hệ thống giáo dục vận động viên thể thao, Woong Yong Ha - giáo sư Đại học Thể thao Hàn Quốc Haja  khẳng định.

Tượng đài kỷ niệm Phụ nữ mua vui ở trung tâm Berlin, Đức. - Sputnik Việt Nam, 1920, 10.01.2021
Nhật Bản không công nhận phán quyết của tòa án Hàn Quốc về "phụ nữ mua vui"
"Ví dụ như Hoa Kỳ, đầu tư ngân quỹ khổng lồ vào các môn thể thao đại học, là  cái nôi cho thành viên các đội tuyển quốc gia. Có một cái gì đó chúng ta nên học hỏi từ Nhật Bản, nơi các cơ sở thể thao đang tích cực phát triển. Giải pháp cho vấn đề bạo lực trong thể thao  đối với các nước tiên tiến cũng mất rất nhiều thời gian, và không thể giải quyết nếu không có đầu tư lớn cả từ nhà nước và tất cả những người quan tâm trong ngành. Tuy nhiên, chúng tôi đã tìm cách loại bỏ vấn đề bạo lực tình dục trong thể thao Hàn Quốc trong một thời gian rất ngắn, chỉ 2 - 3 năm. Do đó, điều cần thiết là không thể chỉ ra liên tục  những vấn đề tụt hậu của Hàn Quốc, mà để đạt được sự hiểu biết và đồng thuận của công dân. Tất cả chúng ta cần thể hiện trí tuệ, cho phép các vận động viên từng sử dụng bạo lực, chuyển kinh nghiệm tiêu cực của họ cho thế hệ tiếp theo. Và những người sinh ra trong đời sống thể thao hạnh phúc, sẽ cho phép họ đạt được kết quả tối đa", - chuyên gia nhấn mạnh.
Tin thời sự
0
Để tham gia thảo luận
hãy kích hoạt hoặc đăng ký
loader
Phòng chat
Заголовок открываемого материала