Từ cuối những năm 90, một trong những lập luận chính trong các cuộc hội thảo về buôn bán động vật hoang dã, lý do vì sao không được buôn bán động vật - đó là sự nguy hiểm do chúng là vật chủ mang virus, vi trùng và ký sinh trùng. Ba phần tư các bệnh truyền nhiễm mà con người mắc phải có nguồn gốc từ động vật. Đây là những bệnh lây truyền từ động vật (Zoonosis)", bà cho biết.
Như Vorontsova giải thích, từ thập niên 1960 các nhà khoa học bắt đầu xem xét có bao nhiêu dịch bệnh phát sinh từ động vật: bệnh AIDS từ tinh tinh, SARS từ loài dơi, MERS hoặc bênh viêm đường hô hấp cấp từ loài lạc đà.
“Tôi có một câu chuyện riêng liên quan đến động vật hoang dã và virus. Vào những năm 90 có hai con tinh tinh bị hải quan giữ lại. Không có nơi nào để đưa chúng đi nên chúng được gửi đến Vườn thú Moskva. Chúng tôi quyết định kiểm tra xem chúng có bệnh gì không. Kết quả cho thấy một con có kháng thể Ebola. Như vậy là con tinh tinh đã bị bệnh Ebola trước đó. Thế mới thấy chuyện đưa một con tinh tinh bị bệnh vào nước mình lại dễ đến thế", bà Vorontsova nói.
"Nạn buôn bán động vật hoang diễn ra trên khắp thế giới, ước tính giá trị lên đến 60 tỷ USD mỗi năm. Thông thường khi giao dịch người ta không nghĩ đến chuyện bệnh tật", chuyên gia nói thêm.
Theo bà, những khu chợ “ẩm ướt” buôn bán động vật hoang dã không chỉ có ở Trung Quốc, mà còn ở khắp các khu vực Đông Nam Á, Tây Phi và Nam Mỹ.