Trong đó, đặc biệt đề nghị cho Gruzia và Ukraina gia nhập NATO vấp phải trở ngại lớn. Sự tiếp nhận hai nước này sẽ được xem như "một động thái khiêu khích và đe dọa an ninh của Nga." Gruzia được đề xuất trở thành thành viên NATO từ Hội nghị thượng đỉnh của liên minh ở Bucharest năm 2008, nhưng vào năm 2011 Bộ trưởng Ngoại giao Nga đã công khai đe dọa "cuộc chiến tiếp theo" với Tbilisi nếu nước này tham gia NATO. Đối với Moskva, hành động đó sẽ không những là sự khiêu khích địa chính trị mà còn trái với luật pháp quốc tế, Điều 10 Hiệp ước NATO chỉ cho phép thành viên là quốc gia châu Âu. Cũng trong năm 2008, quyền thành viên trong liên minh được đề xuất với Ukraina.
Theo tác giả Ryman, động lực thúc đẩy sự mở rộng của NATO tại khu vực Balkan và Thổ Nhĩ Kỳ không xuất phát từ mong muốn "bảo vệ những giá trị dân chủ chung" mà là nhằm giành ưu thế địa chính trị. Ví dụ, "không có quốc gia nào là thành viên của NATO lại vi phạm những giá trị tưởng tượng của NATO thường xuyên như Thổ Nhĩ Kỳ," — tác giả bài viết nhấn mạnh.
"Hợp tác với các "cộng hòa Mafia" ở Balkan, với những nhân vật tài phiệt chính trị tham nhũng ở Ukraina và Gruzia, hỗ trợ những kẻ phát xít ở Kiev và chế độ độc tài tại Thổ Nhĩ Kỳ, sự hợp tác của NATO với Israel, với chế độ độc tài quân sự ở Ai Cập, chế độ độc tài phát xít ở Ả-rập Xê-út — tất cả những điều này đang chứng tỏ NATO không quan tâm đến việc bảo vệ các giá trị dân chủ mà họ muốn hung hăng bành trướng," — tác giả của Der Freitag kết luận.